@PhamTai92
6 months ago (edited)
Mình là chàng trai trong video. Mình rất tức giận. Quy chế tổ chức y tế và pháp luật của VN thật lỏng lẻo. Những bệnh viện sai phạm quy chế, không test tâm lý trước khi cho bệnh nhân nhập viện mà cứ nộp tiền là cho vào nên bị kỷ luật thật nặng để tạo tính răn đe. Hôm trước mình có viết một bài viết chỉ trích bệnh viện Nghi Phú và khi vào viện này bị viện đe dọa nếu không gỡ bài xuống thì sẽ bị còng xích luôn 1 tuần. Lúc vào viện, mình đôi lúc cáu vì bất công quá hét lên, thế là thanh niên điều dưỡng Hân mang cả còng số 8 khóa tay mình luôn 3 tiếng, bị còng 1 chỗ nên lúc tháo ra sưng tấy luôn, thêm vào đó, đôi lúc ko chịu được hét lên nhờ mở còng, đã không được mở còn bị điều dưỡng Hân lấy dùi cui cho vài phát ở đùi và mông vì biết có đánh thế cũng chỉ đau thôi chứ đâu chấn thương được. Không chỉ mỗi mình mà tất cả bệnh nhân khác đều vậy, cứ gia đình đưa vào là không cần biết có ốm thật hay không, cứ đưa bảo hiểm và sau đó bảo hiểm sẽ thanh toán tiền cho bệnh viện là được đưa vào hết. Thật là một lũ vô lương tâm. Mình nói thẳng, gíam đốc viện thì chủ trương xây thật nhiều phòng bệnh và tiếp thật nhiều bệnh nhân hoặc không phải là bệnh nhân. Bệnh cũng đưa vào, không bệnh nhưng nghiện rượu cũng đưa vào, hết bệnh rồi nhưng nổi cáu phát cũng đưa vào (và lỡ có từng đi viện rồi thì viện càng có lập luận cơ sở là người này có bệnh án nên chúng tôi có nhiệm vụ chữa trị), người mê tín theo hội thánh đức chúa trời cũng bị đưa vào (gđ nộp tiền ở quầy rồi thì cứ đưa vào thôi). Mà cứ đưa vào là dù tỉnh hay không tỉnh cũng bị giam kín như trại giam 1-3 tháng nhé. Mà trại giam thực sự mà nói thì sướng hơn vì vào viện đến ngày thứ 2 là sẽ không nói được luôn vì bị thuốc liều cao. Và ai tính cách thích giao tiếp và nói năng là mặc nhiên bị bác sĩ cho là bệnh nặng và phải uống halo hoặc thuốc ức chế điên điên nào đó, suy nghĩ sau đó muốn tích cực cũng không tích cực nổi vì nghĩ còn nghĩ chả được huống hồ gì là nói. Thuốc thì độc tính bảng A cả. Mà người nhẹ như mình, bình thường ở nhà chỉ cần uống 1 viên queitoz điều trị chứng lưỡng cực vào buổi đêm để đi ngủ cho ngon thì vào đó lập tức 1 lần uống đến 8-10 viên, xanh đỏ tím vàng có cả. Vào đó chả cần test tâm lý, cứ bị đưa vào là ta uống theo liệu trình ngất ngất và vớ vẩn nào đó. Giờ uống thuốc nhiều quá nên từ bệnh nhẹ trở thành bệnh nặng cmnr. Ở trung tâm bảo trợ thì còn có thể vô tư cảm nhận và trò chuyện với các nhà hảo tâm vì chỉ có thuốc ngủ liều nhẹ mà thôi. Còn bệnh viện Nghi Phú thì chả sợ cái đó, vì đúng sau 2 hôm vào viện, bị uống và tiêm đủ các loại chất độc là đơ ngay, mồm mũi méo xệch, chả nói được, phóng viên có đến tận nơi điều tra thì cũng có tỉnh táo gì nữa đâu mà trả lời. Các bạn nói mình lúc tỉnh lúc điên/mê, có phần đúng, có phần sai. Nhưng cái đúng là mình chỉ điên và mê khi còn phải uống đủ thứ thuốc độc bảng A trong cái thời gian kinh khủng mà các ổng bs chống chế gọi là liệu trình điều trị nó phải thế. Chắc mê man và điên loạn khi uống vào chỉ là tác dụng phụ mà thôi, cơ mà các ông chả sợ gì vì cùng lắm nó bệnh nặng thêm chứ có chết đâu như bệnh đau tim mà uống sai thuốc đâu.Và các ông quản lý trong trung tâm bảo trơ thì cũng cấm và hạn chế mình trả lời phỏng vấn, sợ mình nói nhiều cái đúng quá các ông sẽ bị dân phản ánh và trên kỷ luật. Thanh tra xuống là các ông yêu cầu mình im lặng nếu ko sẽ cho vào khu đặc giam. Ở đó các ông ko có bác sĩ nên tất cả việc cho thuốc cứ giao cho mấy bà nv cùi bắp, chưa hề tốt nghiệp trường nào, trung cấp không, cao đẳng không, chỉ học vài tháng cơ bản về cách tiêm, để cho đối tượng uống thuốc. Trong trung tâm có cái bà Hương, vợ của anh Hoan trưởng phòng y tế, chả có bằng cấp gì, nghe bảo trước chỉ là một nhân viên làm nails, chạy chọt mãi thì xin được vào trung tâm bảo hộ. Đến ngày trực của con mụ này là các đối tượng còn tỉnh táo đều hãi và lắc đầu ngao ngán. Mụ này chuyên gia tăng liều thuốc ngủ vô tội vạ, vì muốn đối tượng ngủ lịm đi trong đêm cho đỡ làm phiền mụ và mụ đỡ bị cấp trên khiển trách. Hôm cãi mụ vì mụ ác quá là bị mụ nhờ chồng nhốt mình trong khu trong nguyên 1 tháng, chưa kể 1 tuần nhốt trong phòng sắt. Nói thật tính mình vốn yêu đời, nhốt trong phòng kín cả đêm, phòng tối thui vì không có ánh điện, thôi nếu dậy hơi sớm là hát cho quên đời thôi. Nhưng hát xong là ngày mai bị tăng liều thuốc ngủ vô tội vạ. Vợ chồng Hương Hoan mình đã ghi hận trong lòng.