Kỷ niệm duy nhất khi còn bé trong cuộc đời là đêm Chung kết Euro 2000.
Đêm hôm đó là trước hôm mà chú tôi làm lễ ăn hỏi, sang mượn sân nhà tôi để dựng rạp tiếp khách. Dựng xong thì mấy người tụm lại xem bóng đá, Tivi thì được để ở trên cao..
Lúc đó xem bóng đá đúng nghĩa kiểu mơ hồ, không hiểu cái gì cả, chỉ thấy người ta hò hét, cổ vũ mình cũng bắt chiếc theo. Đa phần là cổ vũ Ý, có ông bảo "Ý năm nay vô địch chắc, không lúc này thì lúc nào". Thế mà đến cuối cùng, lúc Trezeguet ghi bàn thì mặt ông nào ông nấy buồn thiu. Không biết là do fan của Ý hay do... thua độ.
Không hiểu sao lúc đó tôi rất khoái, nhìn người khác buồn tăng cảm giác hưng phấn của tôi hay sao ấy?
Trận đó mang lại rất nhiều nền tảng yêu bóng đá cho tôi. Dù mới chỉ là mơ hồ. Người ta gọi bàn của Trezeguet là "Bàn thắng Vàng" mà lúc đó mình cũng chẳng hiểu nó là cái gì??!
Mốc đầu tiên đánh dấu cho sự quan tâm chặt chẽ về bóng đá là năm PES3 ra đời, thằng anh tôi rủ tôi đi đá. (chắc nó rủ đi để "g.i.ế.t gà" cho vui)
Các khái niệm về ghi bàn, việt vị, thẻ đỏ, thẻ vàng, đá phạt,v.v... lúc đó mới hiểu.
Xong bắt đầu xem Serie A, Premier League vì 2 giải đó tiếp cận Việt Nam sớm, có sẵn trên Tivi.
Cộng thêm hồi PES6 ra đời thì càng xem Serie A nhiều vì game có 2 thằng Milan mạnh vãi đạn. (giờ nghĩ lại vẫn cay thằng anh toàn spam Inter: Adriano, Ibra đá "rác rưởi" thực sự)
Cùng lúc đó thì cũng bắt đầu hình thành sự thù ghét ManU trong giai đoạn đó, có rất nhiều lý do mà không tiện nói...
Sau FIFA Online 2 ra mắt ở Việt Nam thì bắt đầu chơi + tìm hiểu nhiều hơn, xem nhiều giải hơn.
Bị ấn tượng với “Bức tường vàng” của sân Signal Iduna Park, thế là theo dõi Dortmund nhiều ở giai đoạn đó. Dạng hard-support chứ chưa thực sự là fan.
Bán kết C1 2013 lượt đi gặp Real Madrid cũng rén, Lewy mở tỉ số nhưng cuối hiệp vẫn bị gỡ. Xong hiệp 2 xui rủi ntn lên đồng gõ cho 3 quả trong 16p, mình cứ nhớ mãi.
Lượt về thoải mái vì chắc mẩm là vào rồi, thế mà cuối trận vẫn phải đ.á.i.
Chung kết năm đó vẫn hi vọng cho đến phút đến cuối, chỉ đến khi thằng Robben nó ghi bàn thì lúc đấy tuyệt vọng, người như muốn nhũn ra, đúng kiểu "những ánh mắt thất thần những nụ cười ngờ nghệch" ấy.
Cay nhất là sau trận đấy, thằng Goetze nó bị Bayern cướp mất.
2014, năm đó ít xem bóng đá vì phải thi Đại học, cảm xúc với Dortmund cũng nguội dần.
Sau Chung kết C1 2014, Real Madrid lên ngôi Vô địch, báo chí ầm ầm lên ca ngợi, rồi gọi là "Chiến tích La Decima".
Xong lên Đại học thời gian rảnh nhiều, tìm hiểu về Real Madrid thì mới bắt đầu mê.
Cuối cùng là một Madridista cho tới giờ.
Kể ra tôi là một fan mới.