Coi clip thì mặt đỏ bừng ko rõ là mới nhậu xong hay bị mệt, thêm cái ngồi chồm hổm là tư thế ko tốt cho tim mạch, rồi gồng người để xẻ trái mít nữa là xong phimCó ông siêu mẫu Đức Tiến gì cắt trái mít xong vài phút sau đột quị chết luôn, cảm giác con người ngày càng yếu đi
Bác check calisthenic tại nhà, build 1 không gian cho bác, sẵn cho bé nó chơi leo trèo (bác giám sát) để bé nó vận động giãn cơ, khỏe mạnh và cao hơn nhécảm ơn bác, chắc phải tập chạy bộ hoặc nhảy dây nhẹ nhàng, khỗ nỗi có cu con đang nhỏ quá phải trông nó, khoản đi khám chắc phải nghiên cứu bác ạ
Má đợt đầu năm cũng bị 1 quả thốn dái, đi trời nắng, chơi cái áo khoác đen mà ko có trùm đầu ( mặc dù đầu có đội mũ bảo hiểm), ban đầu tưởng bị tụt đường huyết, tấp vô quán cafe ngồi làm ly nước với 1 hộp bún ăn, ngồi một lúc thấy đẽo đỡ hơn lấy hết sức bình sinh chạy vào phòng khám (má cái cảm giác mà muốn ngã quỵ lúc dừng đèn đỏ sợ vl), vào cấp cứu đo huyết áp 140-150/ 100-110 , mạch 120-130, vkl , bs cho liền concor + 1 viên gì quên rồi, uống thêm nước nằm nghỉ, vkl tới chiều mới đỡ
p/s: từ đó đi đâu cũng mặc áo khoác mua ở uniqlo có trùm đầu che liên ẽo dám để vùng gáy tơn tơn ra nắng nữa và né màu đen
a làm bên EMS ahCái thứ 2 đâu tính đột quỵ, mà là cái relay (bà con hay gọi rờ-le) ngắt bảo vệ não đấy. VD trường hợp hốt hoảng đột ngột tim bơm máu 1 cái ào lên não cũng nhảy relay này, hoặc phấn khích quá như mấy em gái trong show của Micheal Jackson cũng xỉu ngang giống vầy. Cái này không như đột quỵ là bị tai biến mạch máu não
Hồi đó làm việc trong kho bưu chính cũng nóng khủng khiếp, kiểu không có không khí ra vô, mà cái nền xi măng nó hắt nóng lên càng mở quạt thì càng khô ran người, càng thổi hơi nóng. Đang làm tự nhiên mắt nổ đom đóm, thấy choá lung tung. Biết có chuyện rồi lật đật vô văn phòng nốc nửa ly nước và nằm thẳng cẳng. Thằng trưởng ca lại hất hàm "bị gì ?", tui bảo "sốc nhiệt, chóng mặt, nổ đom đóm", nó bảo "còn trả lời được là bệnh xạo, dậy làm việc", tui nói mà không hề lên giọng "anh đứng đây nói nhảm 1 hồi là không có đường về với vợ con đó, mà không phải tui đánh anh đâu", nó teo bỏ đi. Phải hơn nửa giờ mới khoẻ hẳn, trong lúc đó trưởng bưu cục có vô hỏi thăm đàng hoàng chứ không phải mất dạy như thằng kia
a làm bên EMS ah
Ra thế, bên kho Phú Thọ thì lớn và có tính người hơn bên kho khúc Cộng Hòa đấy bác, xưa mới ra trường cần tiền vô làm đở, gặp con mẹ Phó Phòng Khai Thác tên Thúy thì phải và thằng trưởng phòng tên Phong nó bào công nhân đến cái quần sịp cũng rách. Áo tôi mặc cũ, tới khi nghỉ nó cũng đòi lại mới vl, làm việc thì over time tận 3 4 tiếng nhưng tuyệt nhiên ko có tiềnÀ, câu chuyện bên trên là khi tui đang làm trong Trung Tâm Khai Thác và Vận Chuyển miền Nam (của Tổng cty bưu chính), 275 Lý Thường Kiệt Q.10. Nay tui nghĩ bên đó lâu rồi, việc trong đó xong là tui lại phải đi fen ạ
Ra thế, bên kho Phú Thọ thì lớn và có tính người hơn bên kho khúc Cộng Hòa đấy bác, xưa mới ra trường cần tiền vô làm đở, gặp con mẹ Phó Phòng Khai Thác tên Thúy thì phải và thằng trưởng phòng tên Phong nó bào công nhân đến cái quần sịp cũng rách. Áo tôi mặc cũ, tới khi nghỉ nó cũng đòi lại mới vl, làm việc thì over time tận 3 4 tiếng nhưng tuyệt nhiên ko có tiền
Ngành bưu điện, xưa nghe thì sướng chứ giờ vô nhằm mấy khu khai thác thì khác gì bốc vác, ăn mày đâu. Kho nó thì nóng, bụi kinh khủng, quạt thì dơ, xe tải thì chúc đít vô xả khói để xuống hàng, nv ăn cho đủ. Tiền độc hại tháng dc 300k thì phải, mà phải đặt mua sữa do con mẹ Liên già đi mua để ăn chênh.Hồi đó tui cũng có làm bên kho D23 Cộng Hoà vì Trung tâm KTVC miền Nam dời lên KCN Hiệp Phước (Nhà Bè), tui làm bên mảng KT1 (văn thư mật nhà nước), nhưng vẫn thuộc bên Tổng Cty Bưu Chính chứ không phải EMS. Sau này EMS đá đít nốt lên Hiệp Phước thì mình đi khỏi ngành
Nhà mình thì chưa có tiền sử đột quỵ, nhưng đúng là đọc nhiều bài báo thế này sợ thật. Giờ mặc định tập thể dục xong là phải đi lại 1 chút cho bớt nóng rồi mới dám tắm. Tắm thì phải xả nước từ chân lên dần đầu, chứ ko dám xả ào ào từ đầu xuống như hồi trẻ. Tắm là phải quần áo, khăn đầy đủ. Hôm nọ trời nóng, tắm vội ko lấy khăn với áo. Chạy vào phòng điều hoà lấy rùng mình, cũng chả sao đâu mà sợ vãi chưởng. Giờ tuổi 30 gánh nặng gia đình rồi, chứ ko phải trẻ trâu chết phát là xong chuyện.
Ngành bưu điện, xưa nghe thì sướng chứ giờ vô nhằm mấy khu khai thác thì khác gì bốc vác, ăn mày đâu. Kho nó thì nóng, bụi kinh khủng, quạt thì dơ, xe tải thì chúc đít vô xả khói để xuống hàng, nv ăn cho đủ. Tiền độc hại tháng dc 300k thì phải, mà phải đặt mua sữa do con mẹ Liên già đi mua để ăn chênh.
Tầm 49, 53 tuổi mà anh chẳng may làm ăn thua lỗ, mất trắng tất cả, vợ con ôm nhau bỏ đi rồi bị đột quỵ thì hãy nhớ đến cái còm này anh nhé.38 tuổi vẫn ở nhà trọ, chạy shipper... theo vozer thì chuẩn này là lesor ko đáng sống rồi, ko có gì phải thương tiếc.
Mà người già đột quỵ chết luôn nhiều khi lại là hay. Như bác rể mình ngày xưa mất, bác mình bảo từ lúc ông ý đau đến lúc gục xuống chỉ chưa tới 1 phút, chắc ko đau đớn gì. Chứ đột quỵ xong thành tàn phế thì đúng gánh nặng cả gia đình.Đúng rồi fen, fen nói chuyện rất có trách nhiệm Sức khoẻ và tính mạng của mình không chỉ thuộc về bản thân mình mà còn gia đình, người thân thuộc nữa. Chỉ bản thân mình phải thương mình nhất thôi
Mà người già đột quỵ chết luôn nhiều khi lại là hay. Như bác rể mình ngày xưa mất, bác mình bảo từ lúc ông ý đau đến lúc gục xuống chỉ chưa tới 1 phút, chắc ko đau đớn gì. Chứ đột quỵ xong thành tàn phế thì đúng gánh nặng cả gia đình.
Tôi cũng lesor nằm thẳng đây, chả qua lên voz thấy toàn người thượng đẳng có suy nghĩ như vậy thôiTầm 49, 53 tuổi mà anh chẳng may làm ăn thua lỗ, mất trắng tất cả, vợ con ôm nhau bỏ đi rồi bị đột quỵ thì hãy nhớ đến cái còm này anh nhé.
Nhà bên nội tôi đây, ông tôi liệt hơn 10 năm, cả nhà xúm vào chăm, góp tiền, góp công sức, mà nhà đông con nên ko sao chứ giả sử có 1-2 đứa con hoặc con cái ko muốn chăm thì xác định là nằm 1-2 năm chờ chết rồi thôi. Nhà có người liệt khổ lắm, giàu có thì ko sao mà bên nội tôi nhà cũng bình thường, toàn các chú bác đủ ăn đủ mặc chứ ko khấm khá gì. Tôi nghĩ VN nên có chế độ an tử, chứ nhiều người sống dặt dẹo trong đau đớn, ko chữa được mà chỉ chờ chết nó khổ lắm.Mà người già đột quỵ chết luôn nhiều khi lại là hay. Như bác rể mình ngày xưa mất, bác mình bảo từ lúc ông ý đau đến lúc gục xuống chỉ chưa tới 1 phút, chắc ko đau đớn gì. Chứ đột quỵ xong thành tàn phế thì đúng gánh nặng cả gia đình.