Tâm sự 30 tuổi làm công nhân lương 6tr

Giờ có cho anh quay lại ngày xưa thì anh cũng vẫn bỏ học thôi, ông nào nhìn lại thì chả nói hay chứ cái tính lười với ngại khó thì cũng chỉ đến thế. Thôi chấp nhận đời công nhân chăm chỉ cần mẫn tự nuôi mình qua ngày, chứ trình độ không có đòi định hướng gì nổi. Có khuyên đi học nghề thì anh được vài bữa thấy chán cũng bỏ thôi.
Chuẩn rồi, không phải cứ làm lại là hơn người, dù cho có biết trước mọi thứ. Có chăng là đổ tiền vào coin hoặc nhớ được mã vietlot thì may ra
M7EYXjT.png
 
Mình lên đh toàn trốn học đi chơi game xong r bỏ đi học cao đẳng nghề,sau đấy cx suốt ngày chơi game,ra trường không xác định được phương hướng nên cx suốt ngày chơi game,đi làm mỗi nơi được 1 thời gian thì nghỉ(dính đợt covid nghỉ cả năm ở nhà chơi game)
Nói chung là không bằng cấp kỹ năng, tư duy chậm chạp.27t và mất tất cả
Mới 27 tuổi còn trẻ chán. Chỉ là đang an phận và còn ham chơi
 
Nhỏ nghiện game

Lớn làm dev game

Như vậy mới là nghiện game đích thụ chứ, ông thớt nghiện nửa mùa làm gì cũng không đến đâu, cả game cũng thất bại thì cuộc đời sao thành công được

H về cày game đi, cày lên top server, ít ra còn có 1 nơi để về
 
Thớt chưa quá 30t, có tiếng anh, học trên 2 năm đại học, vậy thớt nghiên cứu nạp visa working holiday 462 đi Úc. Nếu trúng thì 2 năm đầu vừa làm vừa tiết kiệm tiền, xong chuyển sang visa du học, học 1 nghề gì đấy rồi ra xin việc.
 
tôi cũng 94 từng y hệt như ông, chỉ khác cái là tôi cố học cho hết cái đh. đỉnh điểm tôi còn nát hơn ông cũng chỉ vì game, thất nghiệp ở không chơi game tận nửa năm éo đi làm, bán cả xe máy để lấy tiền. wtf éo hiểu đợt đó đầu óc nghĩ cái cc gì. tôi cũng từng đi làm kho GHTK luôn vì ngày đó tôi ghét làm sale, làm được 1 thời gian mệt quá cũng nghỉ. từng làm 2 công ty có vốn nhà nước cũng nghỉ (do gd có quan hệ xin cho), pass phỏng vấn grab lúc vừa mới sơ khai vào VN xong cũng nghỉ dcm kiên trì thì giờ cũng thành người rồi (quả kèo này tiếc nhất). năm 25t t cũng có suy nghĩ muốn làm lại như ông bây giờ và t đã lao đi học IT buổi tối, ban ngày làm tư vấn tín dụng cho bọn vay trả góp lương 7tr đủ trụ lại đất HN. Sau đó làm IT đến nay đã 5 năm, thu nhập tháng gần nhất 70tr. tạm ổn với tuổi này
 
Mình không còn trẻ nữa,cũng có phần an phận và nằm thẳng vì không tìm thấy lối ra trong cuộc đời
27 không trẻ thì cái gì trẻ, lmao. Làm như 37 không bằng. Chả hiểu đất nước shit hole môi trường làm việc với xã hội kiểu j mà đầu 2 đã than già
 
Chén cơm ko chọn, cho ăn học đoàng hoàng thì cũng nên biết đâu là hậu quả. Giờ chọn chén c*t rồi thì chịu thôi.
Giờ chưa đâu, 5 10 năm nữa đi làm công nhân ở tuổi 35 40 nữa mới thấy cảnh khổ. Giờ chỉ là mới hơi tăm tối tí thôi.
 
Chia sẻ cùng bạn,
Trước đây mình làm việc trong một vài tập đoàn lớn được sếp rất cưng chiều và công việc cũng khá là phù hợp với năng lực nhưng vì tính cách tuổi trẻ nóng tính lại có chút tự mãn vì thành công lớn nên không học được hai chữ nhẫn nhịn, thường xuyên nhảy việc khi có bất đồng nội bộ. Giờ đây vị trí của mình bị những đứa mình ghét thay thế và tụi nó có thu nhập ba bốn chục triệu một tháng còn mình giờ nhảy việc nhiều quá nên nát CV, gặp khó khăn trong xin việc, nhiều đêm mình ngủ không được vì hối hận và cứ lẩn quẩn trong đầu hai chữ giá như về những hành động của mình 10 năm về trước. Mình bây giờ mới vào một công ty giày khá lớn và làm việc ở vị trí dự bị phòng kế hoạch sản xuất, Tuy nhiên mới vào nên phải ăn lương công nhân trong thời gian học việc vì đây là một lĩnh vực hoàn toàn mới với mình mà mình chưa hề có kinh nghiệm. Một tháng sau khi trừ hết bảo hiểm và các loại phí khác thì chỉ cầm về tay đâu đó có 5 triệu. Đây là mức thu nhập chỉ bằng 1/4 so với trung bình trước đây của mình chưa kể các loại lậu. Công việc thậm chí không được nghỉ thứ bảy, nhiều khi muốn ra ngân hàng giao dịch hay đi khám bệnh cũng không biết phải làm sao. Chia lương ra thì đâu đó một tiếng thu nhập chỉ tầm 25.000đ bằng với sinh viên làm thêm. Điều này làm mình khá u uất vì trước đây mình có thu nhập rất cao, trong suốt những năm học thì từ Trung học cơ sở đến sau đại học thì mình đều học trường quốc tế hoặc trường tư thục cho nên tổng chi phí gia đình đầu tư cho việc học của mình khá là nhiều. Bởi vậy cho nên so với mức thu nhập hiện tại đôi khi chi bằng sinh viên chạy bàn với lại những gì mình đã đầu tư cho việc học thì mình cảm thấy rất là thất bại. Tuy nhiên được cái là hiện tại mình đã chấp nhận về quê sinh sống nên không tốn tiền ăn ở nên cũng cầm được trọn vẹn 5 triệu trong tay một tháng Nói chung là tương đối đủ tiêu xài.
Dĩ nhiên mình sẽ không chấp nhận sống mức thu nhập hiện tại, bên cạnh kế hoạch nhanh chóng tiếp thu kiến thức ở lĩnh vực mới để có thăng tiến lên mức lương cao hơn trong CTY vì chỗ mình làm chế độ lương thưởng khá tốt thì hiện tại mình cũng đang đầu tư học tiếng Hàn với mục tiêu không chỉ đạt chuẩn đi Hàn Quốc visa E9 mà tới lúc sang Hàn Quốc thì vốn tiếng của mình không chỉ làm lao động phổ thông mà còn có thể thăng tiến hay chuyển đổi visa định cư. Ngoài ra mình còn học thêm tiếng Trung và nâng điểm tiếng Anh để backup để nếu lỡ không đi HQ được thì mình vẫn có thể cạnh tranh tìm công việc với mức thu nhập cao hơn nhờ vốn ngoại ngữ. Mình nghĩ chỉ cần bình tĩnh vạch ra được hướng đi thì ai cũng sẽ có cơ hội làm lại dù ở độ tuổi nào đi chăng nữa. Hiện tại mình cũng 29 ngang ngang tuổi bạn. Và dành cho những bạn nào nhỏ hơn mình mà hữu Duyên đọc được những dòng này thì mình chỉ khuyên một điều rằng thái độ hơn trình độ, hãy học được chữ nhẫn khi bắt đầu làm việc nhất là trong môi trường văn phòng.
sang hàn đòi thăng tiến hay gì gì khó lắm thím.
bên hàn này nó ko coi ng vn ra gì đâu thím ,, học dh bên hàn xong còn chầy da chóc vảy vs chúng nó.
 
27 không trẻ thì cái gì trẻ, lmao. Làm như 37 không bằng. Chả hiểu đất nước shit hole môi trường làm việc với xã hội kiểu j mà đầu 2 đã than già
Một thế hệ quá mỏng manh và dễ bị tổn thương :D
 
Mình cũng 3x tuổi rồi, ngày xưa học đại học xong bạn bè cũng như thớt bay nhảy khắp nơi, làm việc kiếm ra tiền lắm, mình thì lại vào làm nhà nước do quen biết, 1 năm sau thi công chức đậu cái vào biên chế làm tới giờ, lương ba cọc ba đồng bạn nè nhiều khi họp lớp ngại chả dám đi sợ bị hỏi lương tụi nó cười, lúc đấy cũng mông lung muốn nghỉ làm lắm, gia đình động viên các kiểu ráng mà giữ sau này có tương lai, người dẫn dắt mình vào cơ quan cũng là sếp mình cũng động viên các kiểu, nên thôi mình kệ mẹ cuộc đời làm ít ăn ít thảnh thơi cuộc đời, nhưng chỉ sau đợt dịch covid thì mọi thứ đã khác, mình tuy ở nhà làm việc nhưng lương hướng, chế độ vẫn đầy đủ, hết dịch đi làm bình thường, bạn mình đứa thì công ty phá sản, đứa thì bị cho thôi việc, mình thì làm CC ở TPHCM nên được ăn thêm tăng thu nhập NQ03 hàng quý cũng kha khá, nói chung giờ nhìn lại bản thân tuy không kiếm được lương khủng nhưng cũng là ông này bà nọ có chức có quyền 1 tí, cũng trên tróc nhiều người, hàng xóm hay tụi bá dơ ở nơi mình sống cũng kiêng nể, không dám đụng chạm, cũng gọi là có tiếng nói ở địa phương, họp lớp cũng hiên ngang hơn không mặc cảm tự ti như trước nữa
TOxIXtu.gif
. Đời mình giờ cứ thong dong làm việc, chế độ đầy đủ, sống LIEMS không làm gì sai phạm nặng hay tham nhũng thì túc tắc làm việc cho đến khi về hưu chả lo bị đuổi, may mắn thì lên cao hơn chức quyền hơn, tính ra đồng lương về hưu cũng thoải mái sống không sợ làm phiền tài chính con cái nó nuôi
W4beMmA.gif
 
Muốn nghe góp ý thẳng không? Bỏ mẹ cái tính lười đi và ngồi xuống mà cày. Học thêm cái bằng rồi đầu tư ngoại ngữ, giờ quay đầu còn kịp. Chơi game là 1 chuyện, còn cái tính lười nhác nó mới là nguyên nhân chính, không dính vô game thì cũng dính vô cái khác thôi.

Thích nhàn mà trình kém thì chấp nhận kiếp loser. 10 thớt than khổ thì đúng y chang 10 thằng làm được vài bữa chán nghỉ việc, khóc lóc giỏi nhưng kêu hành động thì nó lại nằm chừ ra đấy. Không muốn tiến bộ thì tư vấn 100 pages cũng vậy.
 
Mình cũng 3x tuổi rồi, ngày xưa học đại học xong bạn bè cũng như thớt bay nhảy khắp nơi, làm việc kiếm ra tiền lắm, mình thì lại vào làm nhà nước do quen biết, 1 năm sau thi công chức đậu cái vào biên chế làm tới giờ, lương ba cọc ba đồng bạn nè nhiều khi họp lớp ngại chả dám đi sợ bị hỏi lương tụi nó cười, lúc đấy cũng mông lung muốn nghỉ làm lắm, gia đình động viên các kiểu ráng mà giữ sau này có tương lai, người dẫn dắt mình vào cơ quan cũng là sếp mình cũng động viên các kiểu, nên thôi mình kệ mẹ cuộc đời làm ít ăn ít thảnh thơi cuộc đời, nhưng chỉ sau đợt dịch covid thì mọi thứ đã khác, mình tuy ở nhà làm việc nhưng lương hướng, chế độ vẫn đầy đủ, hết dịch đi làm bình thường, bạn mình đứa thì công ty phá sản, đứa thì bị cho thôi việc, mình thì làm CC ở TPHCM nên được ăn thêm tăng thu nhập NQ03 hàng quý cũng kha khá, nói chung giờ nhìn lại bản thân tuy không kiếm được lương khủng nhưng cũng là ông này bà nọ có chức có quyền 1 tí, cũng trên tróc nhiều người, hàng xóm hay tụi bá dơ ở nơi mình sống cũng kiêng nể, không dám đụng chạm, cũng gọi là có tiếng nói ở địa phương, họp lớp cũng hiên ngang hơn không mặc cảm tự ti như trước nữa
TOxIXtu.gif
. Đời mình giờ cứ thong dong làm việc, chế độ đầy đủ, sống LIEMS không làm gì sai phạm nặng hay tham nhũng thì túc tắc làm việc cho đến khi về hưu chả lo bị đuổi, may mắn thì lên cao hơn chức quyền hơn, tính ra đồng lương về hưu cũng thoải mái sống không sợ làm phiền tài chính con cái nó nuôi
W4beMmA.gif
cứ tằng tằng tà tà mà sống. có vợ con rồi mới thấm chữ ổn định. làm tư nhân lúc được lúc mất chứ đã làm nhà nước thì chỉ có đồ thị đi lên theo thời gian
 
Ngày mới đi làm ghé nhà thằng bạn cấp 3 bên Q4, chị nó hỏi mình lương em bao nhiêu, mình cũng thật thà khai lương em 5 củ. Thằng bạn đứng cạnh bĩu môi chê lương mày thấp chủm. Nhà thằng này thì khá giả, dạng công tử, học ĐH FPT xong cũng vô FPT làm luôn. Mình với nó sau này có xích mích nên không chơi với nhau nhiều nữa. Gần đây mới hay tin nó thất nghiệp lâu quá nên đi làm bảo vệ lương 5-6 củ gì đấy. Nhìn ảnh nó mặc đồng phục mà không tin được luôn. Đúng là đời không nói trước được điều gì.
 
Back
Top