Thức dậy lúc 5 giờ sáng, trời vẫn còn tối đen. Bên cạnh tôi, người ấy vẫn còn đang ngủ say.
Ra khỏi phòng, tôi bước xuống thang lầu đi vào nhà bếp. Bắt lên ấm nước chờ cho nước sôi, để pha trà sâm. Đêm qua chân tôi trở đau, chẳng hiểu có phải do dọn dẹp nhà cửa, di dời mấy thùng đồ đạc, nên bị đau trở lại. Người ấy bảo tôi nghỉ ngơi, không cho làm tiếp.
Trời sáng lên, nhìn ra bên ngoài, thấy sương mù giăng dầy đặc . Mỗi năm chỉ gặp được vài lần sương mù như vậy. Sương mù nhiều đến nổi, đứng xa vài mét, đã không thấy rỏ mặt người. Gây ra khó khăn cho những tài xế lái xe. Nhớ đến chuyến đi Flagstaff năm trước, người ấy lái xe , trong thời tiết sương mù dầy đặc, làm tôi sợ hãi. Từ lúc đó, mỗi lần lái xe đi xa, người ấy luôn chờ nắng lên, mới khởi hành.
Rời bếp với ly trà sâm trong tay, tôi lên mạng đọc tin tức. Thấy tv nói đến các phản ứng phụ của Covid-19 vaccine, nên vào nghe cho biết.
Loại thuốc nào, dù tốt đến đâu, cũng có những phản ứng phụ, và thuốc covid-19 vaccine cũng thế. Đến bây giờ, các nhà khoa học, đã có đủ dữ liệu để biết rỏ, những phản ứng phụ của thuốc vaccine Covid-19. Tôi chỉ hy vọng, những phản ứng phụ nầy, không làm chết nhiều người. Nhưng dù có sự tệ hại đó xảy ra, thì phải chấp nhận vì thuốc vaccine, đã giúp vô số người.
Sau khi tiêm xong 2 mũi booster, chúng tôi đã không tiêm thuốc Covid-19 vaccine nữa. Và chúng tôi, vẫn mang lên khẩu trang, tránh những chổ đông người. Có lẻ, chỉ 1 số ít người già như chúng tôi, còn mang khẩu trang khi ra đường. Mặc kệ, ai nói gì thì nói, tôi giữ theo phong cách phòng ngừa của riêng mình. Hơn nữa, nhà còn 1 đống khẩu trang, cần phải xài cho hết.